BẢN NGÃ VÔ BIÊN (kỳ 11)
Bước 9
SỨC MẠNH BẮT NGUỒN TỪ KỶ LUẬT
Tôi 28 tuổi lần đầu tiên khi tối bắt đầu hiểu Đạo và Bản ngã Vô biên. Điều gì thúc đẩy tôi nhiều hơn bất cứ điều nào khác là ước muốn hiểu các thế giới vô hình chung quanh chúng ta và bản chất thật của tiềm năng của chúng ta với tư cách là con người.
Một hôm tôi nhớ là mình đã lái xe qua Putney ở London, có một nhà thờ nhỏ trên đường phố chính, và tôi đã đậu xe ở bãi và đi vào. Tôi không biết tại sao, nhà thờ hầu như trống rỗng. Tôi quỳ xuống ở đằng sau nhà thờ và nhìn quanh.
Tôi nhớ là mình đã tự hỏi, “Mình là ai? Mình muốn cái gì trong cuộc đời này? Các mục tiêu của mình là gì?” Tôi suy nghĩ một lát và nhận thức rằng cái mà tôi thực sự muốn là kiến thức. Vì vậy tôi đưa tay ra, nhìn lên về hướng khoảng trời mơ hồ, và nói: “Thượng đế, xin Người hãy làm cho con trở nên thực sự khôn ngoan. Hãy ban cho con trí tuệ”. Tôi không hỏi xin vẻ đẹp quyến rũ, năng lực, giàu có, hay một cuộc sống dễ chịu. Tôi đã hỏi xin trí tuệ.
Đó là một trong những ngày có ảnh hưởng nhiều nhất của cuộc đời tôi, vì ước muốn trí tuệ đã được nêu rõ lên như thế trở thành sự khẳng định của tôi trong cuộc đời này. Không lâu sau khi tôi gặp anh chàng dạy một khóa thiền định sóng não theta đặc biệt, một khóa về nghệ thuật nhập định sâu. Sau khi gặp anh ta, chẳng mấy chốc tôi gặp những người thầy khác, và tiếp tục từ đó. Dần dần tôi đã có được một số hiểu biết nào đó, và tôi vẫn đang kiếm nó. Vì vậy Thiên lực vẫn đang cung cấp trí tuệ mà tôi đã cầu nguyện trong nhà thờ nhỏ đó ở Putney cách nay nhiều năm, và làm phép thánh cho những chiếc vớ bông nhỏ của nó.
Tôi cho rằng khi thời điểm quyết định đến, có phải sự khao khát có được trí tuệ của bạn lớn hơn nhu cầu ẩu đả với bản ngã của mình để quyết định ai sẽ kiểm soát cuộc đời bạn, bạn phải có một số kỷ luật tự giác nào đó, hay bản ngã sẽ luôn luôn thắng. Vì vậy Bước 9 là nhận thức rằng sức mạnh thực sự bắt nguồn từ kỷ luật. Sức mạnh đích thực, kiến thức đích thực – khả năng thừa nhận Bản ngã Vô biên và vượt qua cảnh giới vật chất này và chăm chú nhìn vào các thế giới khác, các nhận thức khác – chỉ bắt nguồn từ kỷ luật. Tại sao?
Không phải như thể Thượng đế đang ngồi dậy ở nơi nào đó – ban phúc cho nó – nói, “Các con phải làm điều này, và ta muốn các con làm điều kia”. Thượng đế là năng lượng. Nó không phản ứng về mặt cảm xúc và nó không băn khoăn liệu bạn có tự tập hợn năng lượng này được hay không. Không, kỷ luật là quan trọng vì nếu không có kỷ luật bạn không thể kiểm soát tâm trí. Nếu bạn không thể kiểm soát bạn thân mình, bạn luôn luôn là nạn nhân của thằng ôn con bên trong; thay vì trở thành một người trưởng thành về tâm linh, theo nghĩa tâm linh, bạn vẫn còn là một thanh niên.
Vì vậy bạn phải bắt đầu tự mình làm những điều giúp bạn nỗ lực kiểm soát. Nhắc đến kỷ luật và đa số mọi người bỏ chạy như người Mông cổ chỉ mới sắp sửa tràn xuống khỏi các ngọn đồi. Thật là buồn cười, những sự quay cuồng mà bản ngã sẽ trải qua hơn là thừa nhận bạn có quyền đối với nó. Tôi nghĩ tốt nhất là xâm chiếm nó dần dần. Hãy nghĩ ra nhiều điều, hết đều này đến điều khác – một số kỷ luật thuộc bản chất thứ yếu, các kỷ luật khác thì quan trọng hơn, nhưng hãy làm cho bản ngã quen với ý tưởng cho rằng bạn sẽ buộc nó làm những điều mà nó không nhất thiết thích. Nó phải thừa nhận ý tưởng cho rằng bạn đang bị kiềm chế. Phần lớn, bạn chọn kỷ luật nào thì không quan trọng miễn là bạn chọn một cái gì đó.
Đây là một vài kỷ luật có kết quả đối với tôi. Thừ nhất là kỷ luật thuộc sự an tịnh. Đa số không thấy sự an tịnh là một kỷ luật, nhưng trong thế giới hiện đại bạn phải làm việc tích cực để buộc tuân theo sự tĩnh lặng và thời gian tĩnh lặng một mình. Hoạt động giúp đem lại sự mãn nguyện cho nhân cách, và điều đó làm cho bản ngã cảm thấy quan trọng. Thời gian tĩnh lặng, sự an tịnh, và sự tĩnh lặng tước quyền bản ngã và làm cho con người nội tâm của bạn đặc biệt hơn. Đó là một sự cân bằng tốt đẹp. Vì vậy hãy tắt truyền hình đi, rút phích cắm điện thoại ra, chơi nhạc êm dịu, ở bốn phía, hay vẫn yên lặng trong một hay hai giờ. Nếu bạn không thể kéo dài lâu đến mức đó vì bạn thực sự quá bận rộn, ít nhất có gắng kéo dài 10 hay 15 phút mỗi ngày. Sự tĩnh lặng và trấm lắng là cách bạn cầu nguyện cho bản ngã nội tại.
Là một phần của toàn thể sự an tịnh của bạn, điều quan trọng là cố gắng thoát khỏi những cuộc tranh luận và tất cả các quan điểm tương phản, thù địch mà bạn thấy mình trong đó. Khó vượt ra ngoài sự tẻ nhạt (tick-tock) và theo một cách giống thiên thần hơn nếu bạn thường xuyên gây chiến với mọi người. Trong khi ẩu đả với người khác, về phương diện siêu hình bạn đã tụt hậu. Năng lượng của bạn không thể vượt lên trong khi bạn bận tranh cãi với những người thượng cổ trong thương trường của cuộc đời. Nguyên nhân của bạn đúng hay không, không quan trọng; chính các hình thức bên trong. Đôi lúc các cuộc tranh cãi không thể tránh khỏi, đặc biệt nếu bạn có nhiều giao tiếp xã hội và làm ăn đang tiếp diễn trong cuộc đời bạn. Sớm hay muộn một vài cái đĩa cũng rơi ra khỏi kệ, ấy là nói như vậy. Nhưng hãy giữ cho các cuộc tranh luận của bạn ngắn gọn và càng kiểm soát được xúc cảm càng tốt. Nếu bạn có bất cứ tình thế còn tồn tại nào với người khác, hãy cố gắng giải quyết chúng.
Bạn không buộc phải yêu mọi người, nhưng ít nhất hãy cố gắng hòa giải tình thế càng nhiều càng tốt vì vậy cảm xúc của nó không không chế bạn. Hãy tống khứ những kẻ gây rối dù bạn phải trả giá cho điều đó một ít hay dù điều đó buộc bạn thoái lui; hãy chúc họ khỏe mạnh và tiễn họ lên đường. Sự tự do quan trọng hơn trong các cuộc chiến tranh luận mà bản ngã muốn giành phần thắng cuộc.
Một kỷ luật khác mà tôi thấy đặc biệt quan trọng là lập ngăn nắp trong cuộc sống bạn. Các môi trường hỗn độn chung quanh và một cuộc sống bừa bãi phản ánh một tình trạng siêu hình và tâm lý bị suy yếu. Nếu bạn hùng mạnh, bạn sẽ thống trị cuộc đời mình, bạn sẽ tìm thấy thời gian dọn dẹp và sắp xếp nhiều thứ, và bạn sẽ muốn làm điều đó như là một phần kỷ luật cá nhân của mình. Tình trạng bừa bộn là sự biểu lộ bên ngoài của sự băn khoăn lo lắng và sự biếng nhác của bản ngã. Qua tình trạng bừa bộn, bản ngã củng cố sức mạnh kiểm soát. Nó là thằng ôn con bên trong – bị bản ngã ám ảnh, chờ đợi mẹ của nó hồi phục sau đó. Hay, đôi lúc, cái ngã chấp từ địa ngục đó rõ ràng tự cho mình là quá quan trọng, đặc biệt và tự phụ nên không thể làm công việc tầm thường như dọn dẹp và rửa bát đĩa. Càng có lý do để giao cho nó cả một chồng đồ để đánh bóng và lau chùi. Bạn càng giúp đỡ bản ngã của bạn chừng nào, nó sẽ làm cho cuộc sống của bạn trở nên khổ sở chừng nấy.
Hãy làm cho cuộc sống của bạn càng vô nhiễm càng tốt, và giữ cho mọi thứ thiền và sạch gọn. Ngăn nắp giúp bạn cảm thấy tự tin. Đời sống trở thành buổi cầu nguyện hơn là bản tuyên ngôn lộn xộn của một đầu óc non nớt. Sự cố gắng mà nó bỏ ra để tạo lập ngăn nắp được bù lại băng nhiều cách. Như sự khẳng định quyền tự chủ, nó giúp bạn cảm thấy an toàn hơn. Nó chú ý đến một luồng ý tưởng tốt hơn, và quan trọng nhất, bạn không lãng phí năng lượng tìm kiếm mọi thứ, bỏ qua vấn đề vô ích ngoài hành lang mỗi lần chuông cửa reo.
Có nhiều kỷ luật đơn giản và mạnh mẽ mà bạn có thể nghĩ ra cho mình. Phần lớn những kỷ luật đó giúp đỡ bạn nhiều hơn là làm hài lòng bản ngã. Hãy thử rèn luyện thức dậy sớm, tắm nước lạnh, đi bộ trong công viên hay khu rừng trước rạng đông. Những người cổ đại thấy sự ân sủng của Thượng đế trong tính đơn giản, sự khiêm tốn và sự phong phú của thiên nhiên: các động vật, gió, nước, sự ấm áp của mặt trời, và sự tuần hoàn của bốn mùa. Tôi đã đi bộ trong rừng mỗi đêm trong ba năm. Tôi đã quen với mưa và tuyết, và khám phá cách giữ ấm chỉ dùng tâm trí của mình. Tôi không còn sợ bóng tôi.
Vào những đêm đẹp trời, tôi sẽ nằm trên một tảng đá lớn nhìn lên bầu trời đầy sao sáng. Tôi kêu gọi Thiện tính Vô biên cho tôi thấy những điều mà tôi không biết. Tôi luôn luôn ở đó mỗi đêm, làm cho nó khó chịu, lặng lẽ tản bộ, đào sâu bên trong bản thân mình để khám phá nhiều điều. Thiên lực thì điềm tỉnh. Nó cho bạn thấy nhiều thứ. Một số điều mà nó đã cho tôi thấy tôi thực sự không bao giờ hiểu nhưng điều đó không phải là lỗi của nó, nghĩa là còn nhiều điều bí ẩn mà ta chưa thể hiểu hết.
Đôi khi thời tiết rất xấu. Nhưng tôi vẫn đi, dù sao đó là kỷ luật của tôi. Tôi biết phớt lờ thời tiết. Tôi sẽ không để nhân cách của tôi than van và rên rỉ vì trời lộng gió hay đang mưa đá hay lạnh lẽo hay tuyết đang rơi hay bất cứ cái gì. Tôi sẽ “tạo ra” thời tiết, và không phản ứng.
Tôi biết một kiểu đi bộ đặc biệt – cách bước bắt nguồn từ một trong các luật dòng của tu viện ở Trung Hoa. Tôi cho là nó được gọi là “đi kiểu hổ”. Trong cách đi của hổ với mỗi bước đi bạn chìa bàn chân của mình về phía trước, đặt mặt ngoài của bản chân xuống trước, rồi đến ngón chân và sau cùng là gót chân thay vì đặt gót chân của mình xuống trước rồi đến ngón chân như chúng ta thường bước khi đi bộ.
Tôi không biết liệu bản có nhớ một buổi truyền hình cũ, Kung Fu (môn võ Trung Hoa) không, nhưng có một cảnh trong phần giới thiệu khi “con châu chấu nhỏ” phải đi trên giấy thông thảo trong khi nhân vật chính (một người có đôi mắt to như quả bóng bản) đứng bên cạnh. Dáng đi rất uyển chuyển và important lặng, nhưng nó không dễ đi. Nó buộc bạn phải tập trung trong khi bạn đang đi. Tôi sẽ “thực hành” đi kiểu hổ trong khoảng một giờ, sau đó tôi sẽ về nhà và uống một tách trà, và tôi sẽ hoàn thành sự rèn luyện buổi sáng của mình bằng sự thiền định 24 phút. Đó là phương pháp được ưa thích hơn của tôi – một phút thiền định cho mỗi giờ trong ngày.
Trong những ngày đầu, tôi đã dùng một máy đo nhịp sóng theta cho sự thiền định; máy này phát ra một tiếng lách cách dao động ở mức 4 tới 6 chu kỳ/ mỗi giây. Các tế bào não của bạn bắt đầu kết hợp chặt chẽ với nhịp điệu của máy, và bạn bắt đầu một tốc độ não thấp, một trạng thái giống như xuât thần mà không có bất kỳ sự cố gắng thực sự nào hay bất kỳ kinh nghiệm nào trước đó. Bạn có thể mua các máy cải tiến điện tử phát ra nhiều âm thanh thiền định khác nhau, nhưng chúng thường đắt tiền. Một băng ghi âm tần theta tốt thì rẻ tiền hơn; nhiều công ty bán các băng ghi âm tần này.
Điều quan trọng về đi bộ và thiền định là khi sử dụng ý chí của mình để buộc tuân theo sự yên lặng bạn tước quyền thống trị của bản ngã. Trở nên có kỷ luật tự giác, nghĩ ra cách thách thức hay kiểm soát tính cách của mình thì rất quan trọng. Điều đó đặt bạn vào trong chỗ ngồi của người tài xế, giúp bạn thoát ra khỏi cảm xúc tiêu cực. Trong số những kỷ luật mà tôi đã thực hiện là thói quen ăn chay, tôi đã ăn chay trong bảy năm. Tôi đã đi bộ trong ba năm. Tôi thiền định khá nhiều mỗi ngày từ khi bắt đầu cuộc hành trình tâm linh của mình.
Tôi cũng dành thời gian mỗi ngày để kiểm điểm lại những việc trong ngày. Tiến trình này bắt nguồn từ truyền thống Hindu và thường được thực hiện vào ban đêm. Nó bao hàm việc xem lại các sự kiện trong ngày, trong trí nhớ, nhìn lại suốt cả ngày từ giờ đi ngủ đến lúc sáng tinh mơ. Đừng suy nghĩa hay bình luận quá nhiều về điều gì đã xảy ra – chỉ quan sát. Bài tập này là một cách làm sáng tỏ các kinh nghiệm đó. Nó giảm bớt nhu cầu cần phải có nhiều giấc mơ không đáng kể trong đó trí óc xử lý những điều đã xảy ra trong ngày. Nó giống như lùi về phía sau đúng lúc; Nó là một kỷ luật cần được thi hành đúng khi bạn ngủ thiếp đi để bạn chú ý đến cuộc sống của mình. Cuộc sống sẽ không chỉ trôi qua bạn; Bạn đang mất thời gian để chú ý nó. Khi rà soát lại các sự kiện trong ngày, điều này làm cho trí óc sạch gọn, trật tự và cho phép bạn đi ngủ trong một tình trạng ý thức đơn thuần. Lúc đầu phần nhiều sự liên lạc nội tâm mà bạn có với Bản ngã Vô biên toàn tri là vào ban đêm.
Nếu trong tâm, bạn có một vấn đề riêng biệt nào, hãy nêu vấn đề đó lên để xem lại trong đêm. Hãy yêu cầu Bản ngã Vô biên xem xét điều đó. Giả dụ: “Tối nay tôi muốn xem lại tình huống đặc biệt này. Xin hãy cho tôi lời giải đáp về vấn đề của tôi vào buổi sáng”. Ngày hôm sau, hoặc khi bạn thức giấc hay sau này, các ý tưởng và các giải pháp sẽ xuất hiện trong trí óc mình. Thực hiện tiến trình này cho phép bạn thiết lập sự liên lạc vững chắc hơn giữa bản ngã cảm xúc – trí óc của mình mà bạn đang sống ngày qua ngày, với Bản ngã Vô biên bên trong là con người thật của bạn.
Một kỷ luật khác mà tôi sẽ đề cập chi tiết trong Bước 14 là kỷ luật về việc không chỉ trích và phán xét. Giống như tranh cãi và ẩu đả, chỉ trích và phán xét nhốt bạn vào trong thế giới của bản ngã, ngăn không cho bạn tiếp cận với thế giới vô biên. Qua sự an tịnh, bạn thoát ra khỏi sự xáo trộn của các cảm xúc bộ lạc, và điều này giúp bạn tách ra khỏi các cảm xúc của chính mình. Làm cho thời gian là của riêng mình, thời gian để bạn thực sự thiền quán bạn là ai. Đó là một kinh nghiệm tuyệt vời nếu bạn không thực hiện điều đó. Bạn bắt đầu hình dung. Người này là ai?
Hãy thử điều này: tìm một phòng tối, đốt một cây nến, và ngồi đằng trước một tấm gương. Hãy nhìn chăm chú, hơi nhìn xuống – điều đó làm cho mắt bạn thư giãn hơn. Hãy nhìn vào giữa hữu thể của mình trong khu vực trái tim của mình. Chỉ yên lặng quan sát khi bạn nhìn hình ảnh của mình phản chiếu ở đó. Càng ít chớp mắt càng tốt, và thực hiện điều này trong nửa giờ. Bạn có thể bắt đầu thấy ảnh phản chiếu thay đổi; nhiều gương mặt khác nhau bắt đầu xuất hiện chồng lên mặt của bạn khi các cảm giác sâu thẳm nhất của bạn bắt đầu xông vào bạn từ phía ngoài của tấm gương. Bạn sẽ có những tri giác mới, và nếu bạn sử dụng máy nhịp như đã được đề nghị, nó sẽ giúp bạn có được trạng thái xuất thần sóng theta có một phương pháp thiền cao hơn; về ánh sáng và âm thanh, đòi hỏi bạn phải trường chay, trì ngũ giới, tập trung ơ mắt thứ ba (giữa trán và hai chân mày). Phương pháp này giúp bạn thoát khỏi luân hồi. Phương pháp này không cần sự trợ giúp của máy móc nào cả. Điều quan trọng là bạn cần có vị thầy chứng đắc. Bạn hãy cầu nguyện nếu bạn khao khát, rồi sẽ có vị chân sư sẽ đến và dạy bạn. Các ảo tưởng xuất hiện trong trí, và đôi lúc các thế giới khác mở ra để cho bạn có một cái nhìn thoáng qua các khía cạnh thiên giới (celestial dimensions). Đôi lúc nó sẽ có vẻ giống như những người thuộc thế giới khác đang chìa tay ra túm lấy bạn tự tấm gương. Chỉ quan sát, đừng để chúng làm cho bạn sảng khoái. Bạn sẽ sớm quen với điều đó.
Sử dụng gương, cách đi bộ im lặng, và thiền định bắt đầu cho bạn thấy bản chất đa chiều thực sự của thực tại vật chất này. Khi bạn theo Bản ngã Vô biên, nó sẽ cho bạn thấy những điều mà bạn chưa bao giờ thấy trước kia. Đôi lúc chúng là những điều đơn giản như những khoảng trống giữa những chiếc lá của cái cây hay sự im lặng giữa các lời nói trong những cuộc đàm thoại. Đôi lúc nó cho bạn thấy điều trọng đại như con đường giữa hai thế giới; đột nhiên bạn thấy không phải thế giới trung gian mơ hồ lơ lững giữa hơi thở vào và hơi thở ra của kinh nghiệm về vũ trụ mà chúng ta gọi là đời sống. Bạn ngã nội và ngoại tại của bạn bắt đầu một cuộc đàm luận thú vị và sớm hòa hợp thành một, và thực tại bên ngoài thay đổi để phản ánh sự an tịnh của nội tâm bạn.
Bạn sẽ hỏi một câu hỏi về bản thân mình, và một xe buýt sẽ chạy qua với bảng quảng cáo dầu gội đầu được dán trên hông xe, và đề mục của quảng cáo sẽ trả lời câu hỏi của bạn. Đời sống trờ thành một biểu tượng của nội tâm, một phần của cuộc đối thoại tương tác năng động đó với mọi vật chung quanh bạn. Bản ngã Vô biên ở đó để hướng dẫn và dạy bảo, dẫn dắt bạn để bạn dạt được năng lượng ngày càng nhiều hơn. Nhưng kỷ luật là trọng yếu, vì bạn không thể bắt đầu ép buộc bản ngã phục tùng mà không có kỷ luật.
Comments
Post a Comment