BẢN NGÃ VÔ BIÊN (kỳ 14)
Bước 12
NGÔN TỪ CỦA BẠN LÀ QUY TẮC
Kiến lập ngôn từ của bạn như quy tắc là điều quan trọng. Tâm trí quen với việc tuôn ra nhiều lời hứa mà nó không bao giờ có ý định giữ lại. Bạn tự bảo với mình bạn sẽ làm điều này và điều kia, và sau đó bạn không làm. Bạn hứa trả tiền cho người bạn của mình vào ngày thứ bảy, và bạn quên, hay bạn cố ý tránh né bổn phận của mình.
Kiến lập ngôn từ của bạn như là quy tắc đối với bản thân mình và cho người khác là rất quan trọng, vì điều đó tự nó trở thành sự khẳng định về quyền lực đang phát triển của bạn vượt trên bản ngã. Nếu bạn tự nhủ rằng bạn sẽ làm một điều gì đó, hãy làm điều đó, đừng hứa hẹn rồi không giữ, và đừng hứa hẹn với người khác nếu bạn không thể hay sẽ không làm tròn lời hứa. Đừng nhiễm bệnh này. Hãy giữ danh dự. Một cuộc sống mà không có danh dự thì không đáng có. Đừng cam kết nếu bạn không phải cam kết. Nếu bạn không chắc chắn bạn có thể thực hiện được, bạn luôn luôn có thể trì hoãn người khác, và nói: “Tôi không chắc chắn; hãy gọi tôi trong một tuần”. Người ta thường quen với bệnh này.
Bằng cách biến lời nói của mình thành quy tắc, bạn phát triển nội lực. Nói nghe có vẻ dễ dàng phải không? Đa số người ta không quen với việc giữ quy tắc cho lời nói của mình. Họ quen với hành động dễ dãi – lẩn trốn nếu điều kiện không thích hợp với họ. Điều đó làm cho họ suy yếu, vì tâm trí biết bạn đầy những lời nói khoác lác.
Khi bạn bắt đầu tác động đến chính mình, năng lượng của bạn chuyển động nhanh hơn. Trong quyển sách của tôi Những điều kỳ diệu, tôi gợi ý là toàn thể năng lượng mà bạn biểu lộ là sự dao động của một tâm trí – thể xác – tinh thần – sự dao động đó chuyển động rất nhanh. Tôi chọn sự chấn động giả thuyết là 20.000 chu kỳ/một giây là một con số tùy tiện để mô tả sự dao động toàn diện của một người trung bình trong nhịp điệu buồn tẻ (tick-tock) của cuộc đời.
Cho tới nay không có phương pháp khoa học nào để đo lường hay định lượng người ta dao động nhanh như thế nào, vì vậy tôi chọn một con số từ một cái nón. Con số này chỉ dùng làm tiêu chuẩn so sánh. Tôi đã nói, nếu một người bình thường có 20.000 chu kỳ/mỗi giây, một người bắt đầu tác động đến mình có thể dao động giả dụ 25.000 chu kỳ/một giây, và một người đã tiến hóa, có ánh sáng cá nhân mạnh, có thể dao động 50.000 chu kỳ. Ngoài điều đó ra, bạn có thể đoán năng lượng của người đã được điểm đạo là 100.000 chu kỳ một giây hay nhiều hơn. Tuy nhiên, khi bạn định lượng điều đó, bạn ở trong trạng thái sóng dao động qua kinh nghiệm vật chất đó.
Khi bạn tác động đến bản thân mình, sự tập trung của bạn rời xa khỏi những điều tầm thường và hướng đến tính vô biên của tâm linh bên trong; toàn thể năng lượng của bạn chuyển lên càng ngày càng nhanh hơn. Khả năng hiện thực hóa những sự vật trong cuộc sống của bạn trở nên càng ngày càng tức thời hơn. Ở 20.000 chu kỳ một giây, một người có một ý niệm, họ hình dung hay suy nghĩ về một điều gì đó mà họ muốn, và 19 năm rưỡi sau điều đó có thể hay không thể xảy ra. Một khi năng lượng của bạn bắt đầu di chuyển nhanh hơn, bất cứ ý nghĩ và cảm giác nào mà bạn có đều trở thành thực tại cực kỳ nhanh chóng.
Bạn nghĩ về “bụi cây đang cháy” và đấy, đang cháy trong phòng trước của bạn – nghiệp chướng tức khắc, tích cực hay tiêu cực, tùy thuộc vào sự tập trung của bạn. Bây giờ bạn đang nắm giữ một nội lực to lớn. Vì vậy ngôn từ của bạn như là quy tắc đòi hỏi bạn hiểu nhu cầu bảo vệ lực lượng của mình, và trách nhiệm đi cùng với điều đó – Bất kể thứ gì bạn đưa ra là cái mà bạn sẽ đạt được. Vì vậy hãy cẩn thận đừng sử dụng tư tưởng và cảm xúc của mình một cách khiếm nhã.
Một phần của việc làm trong sạch hành động này của bạn đòi hỏi là bạn không đưa ra những lời hứa mà bạn sẽ không giữ. Đừng tự nhủ, “Mình sẽ từ bỏ chocolate” nếu một giờ sau bạn ngồi đó và nhai tóp tép cả một hộp. Nếu bạn thực sự thực hành một rèn luyện – một quy tắc cho bản thân bạn – hãy tuân thủ. Nếu bạn không cảm thấy tự tin về việc tuân thủ, đừng đặt ra quy tắc. Khi bạn tốt và sẵn sàng bỏ chocolate, bạn sẽ bỏ được.
Chấp nhận lời lẽ của bạn là quy tắc, bạn sẽ thấy một lợi ích trước mắt khi mọi việc bắt đầu xuất hiện bất ngờ không phải nỗ lực nhiệu. Nhưng bạn phải hiểu bạn nói gì, vì vậy hãy chọn ngôn từ của mình kỹ lưỡng – hãy có mục đích, và kiểm soát những điều bạn suy nghĩ và cảm thấy, Nếu bất cứ ý tưởng bậy bạ nào vào trong đầu óc bạn, hãy nhanh chóng loại bỏ và thay đổi nó. Mọi thứ đều có thể đạo lộn.
Ngoài ra, đừng đưa cho mọi người hàng đống chuyện nhảm nhí (BS). Đừng nói lăng nhăng. Đừng nói về bản thân mình. Hãy ra khỏi nội lực im lặng của bạn. Hãy lắng nghe người khác – hãy nói về họ. Đừng hứa vu vơ, và đừng đồng ý làm những điều mà bạn biết bạn sẽ không hoàn thành. Hãy trở nên có kỷ luật bằng lời nói; đừng phô trương. Đừng khoe khoang. Đừng thổi phồng. Chỉ ở bên trong những gì mà bạn biết là đúng và thực.
Kế tiếp, hãy bước vào đối thoại chân thực với bản thân mình. Nói một cách khác, đừng thừa nhận chuyện phiếm (BS) mà tâm trí đưa cho bạn. Tâm trí nói: “Vâng, chúng ta đang làm tốt”, và bạn biết bạn không làm tốt. Tâm trí nói: “À chúng ta đang kiếm một việc làm”, và bạn biết bạn chẳng tìm một việc làm nào cả. Tâm trí nói: “Vâng, chúng ta sẽ bỏ chocolate”, và bạn biết bạn đã không bỏ chocolate và bạn không có ý định bỏ nó. Khi bạn tự nhủ, “Ngôn từ của mình là quy tắc”, bạn thiết lập sự thống trị, năng lực đối với tâm trí, vì vậy khi bạn nói một điều gì đó, bạn sẽ tuân thủ được.
Đây là một bài tập sẽ củng cố ý chí của bạn và giúp ích bạn một chút. Hãy chọn một nơi bên ngoài trong vườn hay trong công viên, bất cứ ở đâu, và tìm 12 tảng đá. Hãy tự bảo mình, Tôi sẽ di chuyển những tảng đá này một cách kiểu cách mỗi buổi sáng lúc 7 giờ 1 phút trong 7 ngày trong 15 phút. Sau đó nhặt tảng đá đầu tiên lên, đi chậm chạp qua khu vườn, và để tảng đá xuống; cúi đầu và nói với tảng đá, “Cám ơn mi nhé”. Rồi đi qua khu vườn, nhặt tảng đá thứ nhì lên, và mang nó tới bên kia. Hãy đặt nó bên cạnh tảng đá thứ nhất. Hãy đi tới đi lui, lấy tất cả những tảng đá ở bên kia khu vườn. Bây giờ, tạm nghỉ một lát và nhặt tảng đá đầu tiên lên một lần nữa, đi trở lại qua khu vườn, và lại đặt tảng đá trở lại vị trí đầu tiên của nó. Hãy chuyển tất cả 12 tảng đá lại bên cạnh khu vườn một lần nữa.
Nếu tất cả điều này hình như là một bài tập vô nghĩa, bạn đúng; điều đó được cho là vô nghĩa. Tâm trí sẽ nói: “Tại sao chúng ta di chuyển 12 tảng đá qua cái sân?” Bạn bảo nó, “Im đi, Đây là một cách trở nên cứng rắn về mặt tâm linh!”
Bạn đang củng cố ý chí của mình và phát triển một quy tắc cá nhân. Nó không thích đáng dù tâm trí thích ý tưởng này hay không, hay dù bài tập có quan trọng đối với tâm trí hay không; ý tưởng này là tự đặt mình làm người đề ra quy tắc, luật lệ trong lĩnh vực của ý thức mình. Bạn nói: “Đây là quy tắc của tôi. Lúc 7 giờ 1 phút sáng mỗi ngày trong 7 ngày, tôi sẽ di chuyển các tảng đá một cách kiểu cách. Bài tập này có hiệu quả không chỉ đặt bạn làm một sức mạnh thống trị, có kỷ luật, mà nó còn cho phép bạn không thèm đếm xỉa đến sự khó chịu mà tâm trí có thể trải qua”.
Tâm trí sẽ không thích lôi kéo những tảng đá, nhất là nếu trời đang mưa. Những hành động này liên quan đến công việc, và chúng thì ở bên ngoài những luật lệ bình thường của tâm trí. Ở điểm chính yếu này, bạn xua đuổi sự khó chịu – hơn là giúp đỡ bản ngã – giả dụ bằng cách ở trên giường vào giờ đó. Hãy đặt ra một sự rèn luyện, như việc dời các tảng đá, và thi hành sự rèn luyện đó trong 7 ngày. Bạn cần thấy rằng ngôn từ của bạn là quy tắc.
Nếu bạn không có một khu vườn gần bạn, để thay thế bạn có thể di chuyển 100 quyển sách lên và xuống kệ sách của bạn, phủi bụi mỗi quyển sách khi bạn đi. Hãy làm điều đó đúng 8 giờ 1 phút sáng hay bất cứ thời gian nào bạn quyết định; hãy thực hành điều đó trong 7 ngày.
Khi thiết lập ý niệm về Ngôn từ của tôi là quy tắc, bạn cải thiện khả năng thực hóa những điều bạn muốn trong cuộc đời của mình. Bạn hiểu rằng khi bạn nảy ra một ý nghĩ hay tình cảm và khi bạn biểu lộ nó về mặt tâm linh hay bằng lời nói, nó sẽ xuất hiện trong cuộc đời bạn. Vì bạn mạnh mẽ, bạn có thể thực hiện hóa ý thức của mình. Ranh giới giữa thế giới nội tại và thế giới ngoại tại của bạn đã tan biến – bạn ít có những khái niệm hạn hẹp. Bạn thấy mình là vô biên, vì vậy những điều kỳ diệu không chỉ có thể xảy ra mà còn như đã mong đợi nữa. Không còn bên trong và bên ngoài nữa; chỉ có một ý thức vô biên mô tả tất cả thực tại.
Chức năng của bản ngã là phân cách bạn khỏi những người khác, xác định bạn bằng cách tạo nên một khoảng cách tâm trí và cảm xúc. Khi bạn hướng tới Bản ngã Vô biên, bạn đang ra khỏi thế giới của bản ngã để kết nối với năng lượng bên trong – không chỉ năng lượng bên trong của bạn mà năng lượng của tất cả những người trên hành tinh này và năng lượng vũ trụ trong tất cả mọi sự vật. Trong sự kết nối đó, bạn sẽ có thể lôi kéo nhiều điều về phía mình – lợi ích, cơ hội, khả năng sáng tạo. Bạn sẽ lôi kéo chúng về phía mình một cách bất ngờ từ một khoảng cách rất xa.
Bản ngã, sống như nó sống trong một thế giới ba chiều hạn chế, phải đi kiếm nhiều thứ, nó phải tìm thấy nhiều thứ. Nó được yêu cầu tranh đấu để hiện thực hóa nhiều thứ. Nó phải buộc nhiều thứ xuất hiện, nó cần tự bán mình. Thay vì buộc nhiều thứ xuất hiện theo ý nó, nó nên thấy toàn thể hành tinh này hiện hữu bên trong bạn, là một phần của bạn. Khi tôi nói với bạn, “Hãy đứng cao lên, hãy trở nên rộng lượng, hãy mở rộng tâm trí của mình, mở rộng tình cảm của mình để hợp nhất tất cả mọi sự vật. Nếu bạn là vô biên, bạn ở mọi nơi. Hãy ở mọi nơi. Hãy là mọi vật. Một khi bạn là mọi vật – và qua việc kết nối của Bản ngã Vô biên của mình được kết nối với mọi vật – việc thực hiện hóa nhiều thứ trở nên dễ dàng hơn. Bạn chỉ với lấy những phần khác nhau của bản thân mình.
Vì vậy bạn sẽ có một ý tưởng và đột nhiên bạn đang ở trên một xe lửa với một người nào đó đang ngồi đối diện bạn. Bạn nghĩ: “Trời, anh ta có ngoại hình đẹp quá. Mình muốn một người bạn tâm giao, và đây mình đang ngồi đối diện với một ứng viên hoàn hảo. Lập tức, Perfectomundo!”
Khi bạn muốn biết năng lượng của mình đang dao động nhanh như thế nào trong cuộc sống, Hãy chú ý tốc độ mà nhiều thứ trở thành hiện thực. Điều đó sẽ cho bạn biết liệu năng lượng của bạn có tăng tốc hay không. Khi bạn bắt đầu thực hiện điều rèn luyện này, hãy cẩn thận điều bạn đòi hỏi và điều bạn nói.
Vì ngôn tử của bạn là quy tắc, đừng bao giờ nghĩ hay nói dưới dạng những điều khó chịu, xấu xa, độc ác, hay khó khăn. Hãy tránh những từ như “không thể”, “lo lắng”, “rắc rối” và “vấn đề”. Những vấn đề của bạn không phải là vấn đề, chúng là những thử thách. Nhắc đến chúng một cách đúng đắn và làm trong sạch hành động của mình, và nói: “Này, tôi cảm thấy vĩ đại. Tôi là vĩnh cửu, tôi là bất tử, tôi là vũ trụ, tôi là vô biên. Tôi cảm thấy phong phú”. Khi người ta nói, “Anh có thấy tính xấu xa ở đây không?” bạn trả lời: “Không, tôi thấy chim ruồi bay lượn trên đóa hoa; nó không đẹp sao?” Khi người ta nói, “Anh có thấy sự đồi bại ở đằng kia không?” bạn nói, “Không, tôi nghe tiếng cười, và tôi thấy những cái chân mập mạp của những đứa trẻ đang chạy qua sân chơi”.
Hãy kiểm soát các dạng tư tưởng của bạn, và đừng đưa ra những lời hứa mà bạn không thể giữ được, nhất là khi bạn đang đối thoại với chính mình.
Comments
Post a Comment