BẢN NGÃ VÔ BIÊN (kỳ 9)
Bước 7
TẤT CẢ KIẾN THỨC CON NGƯỜI BỊ CHÍNH NHƯỢC ĐIỂM CỦA CON NGƯỜI ẢNH HƯỞNG
TẤT CẢ KIẾN THỨC CON NGƯỜI BỊ CHÍNH NHƯỢC ĐIỂM CỦA CON NGƯỜI ẢNH HƯỞNG
Nhược điểm là căn bệnh thường thấy đối với tình thế con người của chúng ta. Đa số những nhược điểm là những biểu lộ khác nhau của nỗi lo sợ của bản ngã về cái chết. Tôi sẽ nói về cái chết sau này, nhưng ý tưởng chống đỡ này – cứu vớt, bám chặt, hạn chế, cẩn thận, không liều lĩnh – bắt nguồn từ nỗi sợ hãi và lo lắng của bản ngã vì nó không chắc mọi thứ sẽ kéo dài hay cái gì sẽ xảy ra kế tiếp. Đó là một phần của tính phải chết của chúng ta. Chúng ta có tất cả những nhược điểm đó bên trong chúng ta, không chỉ nỗi lo sợ mà bản ngã trải qua, mà còn sự buông thả về cảm xúc mà nó bắt chúng ta chịu.
Một trong những điều sẽ bắt đầu làm bạn bực mình khi bạn chạy theo con đường tâm linh là sự buông thả quá mức mà tất cả chúng ta phải chịu đau đớn. Bản ngã trở nên ác nghiệt khi nó đi đến chỗ tự nuông chiều mình một cách khờ dại. Nó nói dối khủng khiếp. Nó không ngừng tìm cách quan trọng hóa bản thân mình. Nó muốn mọi thứ không vì mục đích gì. Nó muốn an tâm. Nó cần sự chú ý. Nó luôn luôn tìm cách làm hài lòng bản thân nó.
Không lấy làm ngạc nhiên khi chúng ta trở thành nạn nhân của bản ngã. Bản ngã cảm thấy bất an, vì vậy nó thường xuyên cố gắng cải thiện tình trạng bất an đó, tìm kiếm kinh nghiệm hay những điều sẽ làm cho nó cảm thấy tốt hơn. Nhưng mọi điều bạn làm để giữ cho bản ngã sung sướng chỉ là thời gian nghỉ ngơi tạm thời. Bạn không thể kiểm soát bản ngã bằng cách giữ cho nó sung sướng; bạn chỉ có thể lấy lại sự kiểm soát cuộc đời bạn qua kỷ luật và vượt ra ngoài nhược điểm cố hữu của bản ngã.
Và, tất nhiên, những sự yếu kém đó bắt nguồn từ ý thức không biết của bản ngã vốn gây ra sự băn khoăn, lo lắng khủng khiếp. Tuy nhiên, khi bạn đi theo con đường tâm lin, bạn sẽ hiểu rằng bạn đang ở trong dòng chảy. Bạn sẽ chỉ thấy một vài bước ở phía trước bạn. Tất cả trở nên tốt đẹp tự nhiên. Không có gì được phơi bày trên các con đường nhỏ nữa.
Vì vậy, một trong những ý tưởng cần nhớ là nhu cầu cảm thấy an toàn chỉ là một thói quen xấu. Bạn có thể thấy an toàn thậm chí khi bạn không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Điều đó chỉ là một thói quen của bản ngã đòi hỏi bạn “cần phải biết”. Bạn lại không biết! Khi bạn trở nên vô biên hơn trong nhận thức của mình, bạn trở nên cởi mở hơn, và biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo trở nên ít quan trọng hơn. Đó là sự khác biệt giữa dòng chảy và sự hạn chế. Bạn có thể hoàn toàn an toàn ngay cả khi bạn không biết. Khi mọi người nói với bạn, “Anh biết gì? Bạn có thể trả lời, “Không gì cả, tôi không biết, không quan tâm”. Sau đó bạn vượt qua sự yếu kém của bản ngã để nó miễn cưỡng di chuyển. Bạn sẽ phải di chuyển mà không biết, chỉ cảm thấy dọc theo con đường của mình và không ngừng tự hỏi, “Này, điều này cảm thấy thế nào? Nó có cảm thấy đúng không?” Nếu nó không cảm thấy đúng, hãy điều chỉnh lại.
Khi bạn có thể đi đến chỗ “Đừng biết, đừng quan tâm”, bạn tự do. Ngay tức khắc bạn đi qua một trong những nhược điểm to lớn của con người – nhu cầu để biết. Nếu ngày nay bạn cân bằng, bạn sẽ cân bằng hơn ngày mai vì năng lượng của bạn đang không ngừng gia tăng. Nếu bạn phong phú ngày nay, bạn sẽ phong phú hơn ngày mai vì đó là cách năng lượng gia tăng hoạt động. Một khi bạn hiểu bản chất của các nhược điểm của sự hiện hữu này, nó trở thành một thắng lợi to lớn và một sự rung động mạnh vượt ra ngoài nhược điểm đó. Cuối cùng, đó là những điều mà tất cả cuộc hành trình này nói đến.
Theo quan điểm của tôi, sự đam mê lạc thú là một trong những nhược điểm quan trọng mà chúng ta phải đấu tranh; nó làm trở ngại sự phát triển tâm linh của chúng ta, và nó ngạo mạn. Ý tưởng cho rằng ai đó có được sinh kế là nhờ bạn, ai đó có tầm quan trọng là nhờ bạn, ai đó có sự kính trọng là nhờ bạn, ai đo có một cơ hội là nhờ bạn – điều đó thật ngớ ngẩn. Để trở thành một hữu thể vô biên, bạn sẽ phải tự túc. Vì vậy nếu bạn tin rằng có ai đó ở ngoài đó sẽ lo liệu cho bạn, bạn không thể tự quản cuộc hành trình của mình qua cảnh giới vật chất này.
Bạn phải chứng tỏ sự thành thạo của mình về khía cạnh vật chất này bằng cách tạo ra đủ năng lượng để duy trì chính mình. Nếu bây giờ bạn không thể kiếm hàng đống tiền, hãy bắt đầu bằng cách giảm các nhu cầu của mình. Nói, “Tôi phải có vật này, tôi phải có vật kia”, là đam mê lạc thú và hủy diệt vì điều đó xác nhận sự túng thiếu của bạn. Để thay thế, những điều bạn phải nói là, “Tôi có ít tiền hơn vì vậy tôi sẽ tiêu ít hơn. Có thể tôi sẽ sống trong một chỗ ở rẻ tiền hơn, tậu một ô tô rẻ tiền hơn, tiêu ít tiền hơn cho bia bọt”.
Đương nhiên người ta cho rằng cách giải quyết các vấn đề tiền bạc của họ là kiếm nhiều tiền hơn. Dĩ nhiên, điều đó có ích, nhưng câu trả lời thực sự ở chỗ kỹ luật và sự cân bằng. Giả dụ nếu bản ngã của bạn không quản lý được ở mức 1000 USD mỗi tháng, bạn sẽ thậm chí lâm vào tình trạng rắc rối hơn với mức 2000 USD mỗi tháng. Và nếu bạn đột nhiên kiếm được 10.000 USD và bạn thiếu kỷ luật giống như vậy, bạn sớm lâm vào tình trạng rắc rối vê tài chính nghiêm trọng. Trên thực tế, bạn càng kiếm tiền nhiều chừng nào, bạn sẽ càng làm cho mình bị rắc rối chừng nấy. Vì vậy Bản ngã Vô biên bảo vệ bạn khỏi sự mất cân bằng của chính mình. Hoàn toàn tin chắc là bạn không để cho mình gặp rắc rối quá nhiều bằng cách kiếm quá nhiều tiền.
Cách khuếch trương tài sản của mình và vượt lên trên mọi sự là giảm bớt các chi phí không thiết yếu của bản ngã và tự rèn luyện để ở lại bên trong bất kể tiền mà bạn thực sự có. Tôi đã nói nhiều về lý thuyết suông của tiền bạc ở chỗ khác trong các tác phẩm của tôi, nhưng điều bí mật chính phần nhiều bắt nguồn từ sự cân bằng và sự ổn định cảm xúc ma bạn dự kiến khi bạn bị kiềm chế. Nếu bạn bị làm phiền hay lo lắng về tiền bạc, sự bất an mà bạn phát ra lan sang những người khác như là một dấu hiệu tiềm thức bất an. Nó tiêu diệt khả năng kiếm tiền nhiều hơn.
Điều bí mật để có số lượng tài sản khổng lồ là không cần nó. Sau đó nó tự nhiên đến với bạn. Khi bạn tuyệt vọng và đang cố gắng buộc mọi điều xảy ra, tiền nhảy lên con đường ở phía trước bạn, chỉ ngoài tầm tay một cách trêu ngươi trong phần lớn thời gian. Vì vậy bí quyết là tiêu ít hơn bạn kiếm được. Sau đó bạn có thể kiếm càng ngày càng nhiều tiền hơn và trở nên giàu có như bạn thích, và bạn sẽ không bao giờ có nhiều vấn đề.
Ngoài ra, tôi cho là điều quan trọng để nhớ là không có sự bảo đảm nào trên con đường tâm linh. Tìm kiếm sự bảo đảm là vô ích. Ngoại lệ duy nhất là năng lượng. Nếu bạn có năng lượng, điều đó là sự bảo đảm của bạn. Nếu bạn không có năng lượng, bạn sẽ trở nên mất cân bằng – mọi điều sẽ bắt đầu xông vào bạn. Hãy thực sự đơn giản.
Việc nhận mình là quan trọng bắt nguồn từ sự đam mê lạc thú. Đừng sa vào sự say mê địa vị: nơi bạn đang ở trong trật tự xã hội, ai thành đặt ai thất bại, ai hợp thời và ai không, ai thuộc tâm linh và ai không thuộc tâm linh. Tất cả điều đó chỉ là sự màu mè hợm mình.
Khi bạn nhìn thấy thế gian của bạn đầy tính tự cao tự đại, tính khoa trương, và tính kiêu ngạo – mọi người xô đẩy, làm điệu bộ, tìm kiếm sự chú ý – tất cả thứ vẻ đẹp quyến rũ Hollywood đó – nó thật ác nghiệt. Nó có nhiều sự yếu kém và sự phô trương, tìm cách được nghe nói, cạnh tranh để thăng tiến, hết sức làm cho bản thân trở nên đặc biệt. Đạo cho biết:
Lúc nào cũng nói là trái với tự nhiên … người mà khoe khoang cái mà mình sẽ làm thì không thành công gì cả… Đó là lý do giải thích tại sao người có Đạo không do dự.
Vì người đã được thụ giáo thì mạnh mẽ, người đó không thích đi loanh quanh, chờ đợi sự khen ngợi hay chú ý. Những người này không cần được xem là đặc biệt. Người được thụ giáo sung sướng đứng ở đằng sau, chọn vị trí thấp nhất, yên lặng. Những người theo đạo Lão tôn kính nước vì họ xem nước là một biểu tượng củ sự khiêm tốn và giúp ích. Nước nuôi dưỡng và duy trì tất cả các sinh vật, thế nhưng nó không tìm kiếm cái gì cho bản thân nó – nó luôn luôn chảy xuống chỗ thấp nhất.
Vì vậy, hãy giống như nước, hãy khiêm tốn, tự nuôi dưỡng bản thân mình và những người khác. Và hãy ở đằng sau nơi bạn tự do lẻn vào và lẻn ra khỏi các tình huống của cuộc đời không được chú ý và không bị làm trở ngại. Đó là thủy lộ.
Bạn không cần sự phô trương ngông cuồng và quyến rũ bằng vẻ đẹp. Điều đó chỉ dùng để tạo nên sức nặng cảm xúc trong cuộc đời bạn, nhồi nhét bản ngã vò trong ý thức sai lầm về tầm quan trọng. Quá nhiều sự cường điệu và chú ý, và bản ngã trở thành một thằng ôn con hư hỏng và không thể kiểm soát được. Nó sẽ sớm lôi kéo bạn ra khỏi Đạo, ra khỏi những gì tự nhiên và tốt đẹp. Hãy tiêu diệt hành động vô ý nghĩa đó trước khi nó làm cho bạn bệnh hoạn. Bạn không cần điều đó. Tất cả những gì mà bạn cần là sự cân bằng – và sự mãn nguyện, tính sáng tạo, tình thương, và sự hiểu biết bắt đầu từ đó. Và bạn sẽ hiểu tâm linh của mình từ những điều đẹp đẽ này. Và sức mạnh yên lặng, lòng biết ơn, sự linh thiêng tuôn chảy tử đó. Đây là những điều có thực; mọi điều khác là thế giới ảo tưởng, sự lừa gạt, và rác rưởi (BS). Điều này sẽ không tồn tại lâu dài.
Những điều mà mọi người khao khát làm cho họ suy yếu. Như khi bạn phải lòng và ao ước một người khác. Chính sự kiện bạn hết sức cần người đó làm cho bạn suy yếu. Điều đó thường có nghĩa là bạn không thể có người này. Nhu cầu ngột ngạt của bạn làm cho người khác không thoải mái, và họ bỏ đi. Khi bạn khao khát một mục tiêu riêng biệt trong cuộc đời – nó thiên về mặt cảm xúc, thúc bách nó – bạn khẳng định rằng bạn không có nó. Do đó, xô đẩy chính điều mà bạn muốn xa khỏi chính mình.
Vì vậy, hãy kiểm soát sự khao khát đó. Hãy nói, “Này, tôi muốn có một ô tô mới, nhưng tôi không có đủ tiền mua nó vào lúc này. Tôi cảm thấy dư dật; tôi cảm thấy ô tô đang trở thành một phần của cuộc sống tôi. Tôi sẽ mua nó sau này, hay có lẽ một cái gì đó còn tốt hơn sẽ xuất hiện”. Vậy thì hãy hành động theo một cách phối hợp hướng về việc cụ thể hóa mục tiêu của mình. Đừng ao ước và đừng than vãn. Bỏ ra một phút mỗi ngày trước khi bạn đi ngủ hay trước khi bạn thức dậy buổi sáng để cảm ơn về những điều mà bạn phải làm. “Cuộc đời này tuyệt đẹp. Những đứa trẻ này tuyệt vời. Căn nhà này không to lắm, nhưng cảm ơn ngài, cám ơn ngài, Đấng Tinh thần vĩ đại về việc cung cấp một chỗ ẩn náu. Cảm ơn bạn về những quần áo này và tình bạn này. Cảm ơn ngài về các cơ hội kinh tế này.”
Nhược điểm khác của con người là tội lỗi. Tội lỗi là sự đam mê lạc thú bắt nguồn từ sự hối hận, và xã hội đã sử dụng cơ chế kiểm soát này một cách thành công. Nếu bạn không tuân thủ, người khác đánh giá bạn là một người đồi bại. Sự thực là đa số những điều mà bạn có thể cảm thấy phạm tội là những luật lệ công bình mà người khác tạo nên.
Trong Đạo vĩnh cửu, không có sự thăng trầm, không có thiện và ác. Chỉ có năng lượng cao (high energy) giải thoát con người và biểu lộ tình thương, và có năng lượng thấp (low energy) hạn chế, kiểm soát, và lôi kéo mọi người. Nhưng đó chỉ là năng lượng. Không có điều tuyệt đối và không có sự phán xét nào trong ân sủng của Bản ngã Vô biên.
Theo đúng nghĩa siêu hình, tôi không tin là có nạn nhân nào hoàn toàn vô tội. Nếu bạn đưa ra các dạng tư tưởng về những hạn chế, các nhược điểm, sự điều khiển, và sự thiếu hụt, bạn lôi kéo về mình những kinh nghiệm tiêu cực. Trong toàn bộ nhận thức vô hạn, nạn nhân và kẻ gây hấn là một và có cùng năng lượng. Nếu bạn đã làm một điều gì đó có hại cho ai đó, vâng, bạn có thể đã chọn một cách hành động đúng lý hơn. Nhưng mặt khác, họ phát ra năng lượng tiêu cực và kết quả đã lôi kéo bạn vào cuộc đời của họ. Bạn làm rối tung họ lên do bạn bỏ thì giờ và tiền bạc ra. Họ có thể nói, “Cảm ơn ngài, Thượng đế, về việc gửi đến tôi một người thầy đã làm rối tung tôi lên và xâm phạm tôi. Điều đó đã dạy tôi nhiều điều”.
Tội lỗi là một năng lượng vô giá trị. Nếu bạn làm rối tung lên hay thất bại, hãy ban lời xá tội cho bản thân mình. Rồi kẻ một đường lên cát và nói “Từ nay trở đi, tôi sẽ hành động một cách tốt đẹp hơn. Tôi sẽ hành động một cách vinh dự hơn”. Điều quan trọng là bỏ bớt cảm xúc tội lỗi trước khi nó trở nên tràn ngập. Hãy tha thứ cho chính mình, và nhận thức điều đó theo nghĩa tâm linh vĩnh cửu, không có tội lỗi thực sự nào, chỉ có sự tha thứ. Vâng, có những hành động năng lượng thấp xâm phạm và hạn chế, và có những hành động năng lượng cao, đó là tình thương, giải thoát, gây cảm hứng và không ràng buộc con người. Nhưng đó là tất cả những gì hiện hữu trên đời. Chúng ta phải trải nghiệm cả hai loại hành động này trong cả cuộc đời mình.
Là con người hướng về tinh thần, tự nhiên bạn sẽ tác động đến chính mình, bạn sẽ cố gắng chọn năng lượng cao, các thái độ và hành động đều hướng về giải thoát nhiều chừng nào tốt chừng nấy. Nhưng nếu đôi lúc bạn đi con đường khác và thất bại, bạn thực sự không thất bại. Tất cả những gì mà bạn đã làm là đi lên đầu kia của cái cân. Bạn phải hểu điều tương phản để học tập. Dần dần, bạn sẽ mạnh mẽ hơn, và học một phương pháp tốt hơn. Đôi lúc bạn có thể phải tan vỡ hay làm một cái gì đó thực sự xâm phạm người khác vì đó là điều bạn cần lúc đó, và đó là điều bạn đã làm. Vì vậy bạn có thể tha thứ cho mình và đi tiếp.
Nhược điểm khác ảnh hưởng đến mọi người là tạo ra cho chính mình một hình ảnh nghèo nàn luôn luôn bắt nguồn từ các kinh nghiệm thời thơ ấu và việc giáo dục của cha mẹ mà bạn tiếp nhận. Tất cả mọi thứ đều có thể sửa chữa. Bạn có thể tác động đến hình ảnh về chính bản thân mình mà không nhất thiết chữa lành các vết thương nội tâm thời ấu thơ của mình nếu bạn sẽ tập trung và thương yêu bản thân mình, và nếu bạn sẽ dành riêng ra thời gian tĩnh lặng và làm công việc nội tâm, tự thừa nhận những điều mà bạn đã đạt được. Nếu bạn cố gắng cải thiện bản thân mình, tăng thêm năng lượng của mình, nâng cao năng lượng của mình, tập thể dục nhiều hơn, và trở nên có tổ chức hơn, một hình ảnh tốt đẹp về chính bản thân mình bắt đầu hình thành dần dần.
Điều toàn thể của hành trình từ bản ngã tới tâm linh là vấn đề thừa nhận. Nếu bạn không tự tin lắm hay có một sự tự nhận thức về chính bản thân mình nghèo nàn, điều đầu tiên bạn cần làm là thừa nhận điều đó. Điều thứ hai là dần dần vượt qua sự xấu hổ của mình, vượt qua tội lỗi của mình, và đi tới gương và nói, “này, người này được lắm. Chúng ta đang tiến lên”. Nhược điểm của sự tự nhận thức về chính bản thân mình là một phần của kinh nghiệm và lập trình của bạn. Bản ở đây để chuyển hóa nó. Nó hình thành một phần then chốt của sự tìm kiếm linh thiêng của mình. Vì vậy, hãy can đảm lên và đừng bị trừng phạt bởi những nhược điểm của mình. Những nhược điểm đó chỉ là những vị thầy của bạn. Chúng sẽ làm bạn mạnh mẽ khi bạn khắc phục chúng, và bạn sẽ tạo dựng một tầm nhìn tâm linh mới cho chính mình.
Tóm lại: đừng chê bai những nhược điểm của mình; hoặc tác động đến những nhược điểm đó hoặc bỏ qua chúng, và tập trung vào những điểm mạnh của mình để thay thế. Nếu bạn làm như vậy, những nhược điểm của bạn thường biến đi và trở nên mờ nhạt hơn trong cuộc sống của bạn.
Có một sức mạnh to lớn bên trong bạn. Đó là sức mạnh vô hạn bắt đầu từ sự kết nối của bạn với Thiên lực. Bạn có sức mạnh nếu bạn sẽ thừa nhận có sự nhận thức vô hạn và nếu bạn bắt đầu tìm thấy chính mình theo cách đó.
Điều này đưa tôi tới một bước kế tiếp khiến tôi nhận thức là các vị thầy đã hiện diện trên hành tinh này trong lịch sử cổ đại là các vị thầy chủ yếu vì những người đã vây quanh họ vào thời đó không được giáo dục và yếu kém về mặt tâm lý và tâm linh.
Một trong những điều sẽ bắt đầu làm bạn bực mình khi bạn chạy theo con đường tâm linh là sự buông thả quá mức mà tất cả chúng ta phải chịu đau đớn. Bản ngã trở nên ác nghiệt khi nó đi đến chỗ tự nuông chiều mình một cách khờ dại. Nó nói dối khủng khiếp. Nó không ngừng tìm cách quan trọng hóa bản thân mình. Nó muốn mọi thứ không vì mục đích gì. Nó muốn an tâm. Nó cần sự chú ý. Nó luôn luôn tìm cách làm hài lòng bản thân nó.
Không lấy làm ngạc nhiên khi chúng ta trở thành nạn nhân của bản ngã. Bản ngã cảm thấy bất an, vì vậy nó thường xuyên cố gắng cải thiện tình trạng bất an đó, tìm kiếm kinh nghiệm hay những điều sẽ làm cho nó cảm thấy tốt hơn. Nhưng mọi điều bạn làm để giữ cho bản ngã sung sướng chỉ là thời gian nghỉ ngơi tạm thời. Bạn không thể kiểm soát bản ngã bằng cách giữ cho nó sung sướng; bạn chỉ có thể lấy lại sự kiểm soát cuộc đời bạn qua kỷ luật và vượt ra ngoài nhược điểm cố hữu của bản ngã.
Và, tất nhiên, những sự yếu kém đó bắt nguồn từ ý thức không biết của bản ngã vốn gây ra sự băn khoăn, lo lắng khủng khiếp. Tuy nhiên, khi bạn đi theo con đường tâm lin, bạn sẽ hiểu rằng bạn đang ở trong dòng chảy. Bạn sẽ chỉ thấy một vài bước ở phía trước bạn. Tất cả trở nên tốt đẹp tự nhiên. Không có gì được phơi bày trên các con đường nhỏ nữa.
Vì vậy, một trong những ý tưởng cần nhớ là nhu cầu cảm thấy an toàn chỉ là một thói quen xấu. Bạn có thể thấy an toàn thậm chí khi bạn không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Điều đó chỉ là một thói quen của bản ngã đòi hỏi bạn “cần phải biết”. Bạn lại không biết! Khi bạn trở nên vô biên hơn trong nhận thức của mình, bạn trở nên cởi mở hơn, và biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo trở nên ít quan trọng hơn. Đó là sự khác biệt giữa dòng chảy và sự hạn chế. Bạn có thể hoàn toàn an toàn ngay cả khi bạn không biết. Khi mọi người nói với bạn, “Anh biết gì? Bạn có thể trả lời, “Không gì cả, tôi không biết, không quan tâm”. Sau đó bạn vượt qua sự yếu kém của bản ngã để nó miễn cưỡng di chuyển. Bạn sẽ phải di chuyển mà không biết, chỉ cảm thấy dọc theo con đường của mình và không ngừng tự hỏi, “Này, điều này cảm thấy thế nào? Nó có cảm thấy đúng không?” Nếu nó không cảm thấy đúng, hãy điều chỉnh lại.
Khi bạn có thể đi đến chỗ “Đừng biết, đừng quan tâm”, bạn tự do. Ngay tức khắc bạn đi qua một trong những nhược điểm to lớn của con người – nhu cầu để biết. Nếu ngày nay bạn cân bằng, bạn sẽ cân bằng hơn ngày mai vì năng lượng của bạn đang không ngừng gia tăng. Nếu bạn phong phú ngày nay, bạn sẽ phong phú hơn ngày mai vì đó là cách năng lượng gia tăng hoạt động. Một khi bạn hiểu bản chất của các nhược điểm của sự hiện hữu này, nó trở thành một thắng lợi to lớn và một sự rung động mạnh vượt ra ngoài nhược điểm đó. Cuối cùng, đó là những điều mà tất cả cuộc hành trình này nói đến.
Theo quan điểm của tôi, sự đam mê lạc thú là một trong những nhược điểm quan trọng mà chúng ta phải đấu tranh; nó làm trở ngại sự phát triển tâm linh của chúng ta, và nó ngạo mạn. Ý tưởng cho rằng ai đó có được sinh kế là nhờ bạn, ai đó có tầm quan trọng là nhờ bạn, ai đó có sự kính trọng là nhờ bạn, ai đo có một cơ hội là nhờ bạn – điều đó thật ngớ ngẩn. Để trở thành một hữu thể vô biên, bạn sẽ phải tự túc. Vì vậy nếu bạn tin rằng có ai đó ở ngoài đó sẽ lo liệu cho bạn, bạn không thể tự quản cuộc hành trình của mình qua cảnh giới vật chất này.
Bạn phải chứng tỏ sự thành thạo của mình về khía cạnh vật chất này bằng cách tạo ra đủ năng lượng để duy trì chính mình. Nếu bây giờ bạn không thể kiếm hàng đống tiền, hãy bắt đầu bằng cách giảm các nhu cầu của mình. Nói, “Tôi phải có vật này, tôi phải có vật kia”, là đam mê lạc thú và hủy diệt vì điều đó xác nhận sự túng thiếu của bạn. Để thay thế, những điều bạn phải nói là, “Tôi có ít tiền hơn vì vậy tôi sẽ tiêu ít hơn. Có thể tôi sẽ sống trong một chỗ ở rẻ tiền hơn, tậu một ô tô rẻ tiền hơn, tiêu ít tiền hơn cho bia bọt”.
Đương nhiên người ta cho rằng cách giải quyết các vấn đề tiền bạc của họ là kiếm nhiều tiền hơn. Dĩ nhiên, điều đó có ích, nhưng câu trả lời thực sự ở chỗ kỹ luật và sự cân bằng. Giả dụ nếu bản ngã của bạn không quản lý được ở mức 1000 USD mỗi tháng, bạn sẽ thậm chí lâm vào tình trạng rắc rối hơn với mức 2000 USD mỗi tháng. Và nếu bạn đột nhiên kiếm được 10.000 USD và bạn thiếu kỷ luật giống như vậy, bạn sớm lâm vào tình trạng rắc rối vê tài chính nghiêm trọng. Trên thực tế, bạn càng kiếm tiền nhiều chừng nào, bạn sẽ càng làm cho mình bị rắc rối chừng nấy. Vì vậy Bản ngã Vô biên bảo vệ bạn khỏi sự mất cân bằng của chính mình. Hoàn toàn tin chắc là bạn không để cho mình gặp rắc rối quá nhiều bằng cách kiếm quá nhiều tiền.
Cách khuếch trương tài sản của mình và vượt lên trên mọi sự là giảm bớt các chi phí không thiết yếu của bản ngã và tự rèn luyện để ở lại bên trong bất kể tiền mà bạn thực sự có. Tôi đã nói nhiều về lý thuyết suông của tiền bạc ở chỗ khác trong các tác phẩm của tôi, nhưng điều bí mật chính phần nhiều bắt nguồn từ sự cân bằng và sự ổn định cảm xúc ma bạn dự kiến khi bạn bị kiềm chế. Nếu bạn bị làm phiền hay lo lắng về tiền bạc, sự bất an mà bạn phát ra lan sang những người khác như là một dấu hiệu tiềm thức bất an. Nó tiêu diệt khả năng kiếm tiền nhiều hơn.
Điều bí mật để có số lượng tài sản khổng lồ là không cần nó. Sau đó nó tự nhiên đến với bạn. Khi bạn tuyệt vọng và đang cố gắng buộc mọi điều xảy ra, tiền nhảy lên con đường ở phía trước bạn, chỉ ngoài tầm tay một cách trêu ngươi trong phần lớn thời gian. Vì vậy bí quyết là tiêu ít hơn bạn kiếm được. Sau đó bạn có thể kiếm càng ngày càng nhiều tiền hơn và trở nên giàu có như bạn thích, và bạn sẽ không bao giờ có nhiều vấn đề.
Ngoài ra, tôi cho là điều quan trọng để nhớ là không có sự bảo đảm nào trên con đường tâm linh. Tìm kiếm sự bảo đảm là vô ích. Ngoại lệ duy nhất là năng lượng. Nếu bạn có năng lượng, điều đó là sự bảo đảm của bạn. Nếu bạn không có năng lượng, bạn sẽ trở nên mất cân bằng – mọi điều sẽ bắt đầu xông vào bạn. Hãy thực sự đơn giản.
Việc nhận mình là quan trọng bắt nguồn từ sự đam mê lạc thú. Đừng sa vào sự say mê địa vị: nơi bạn đang ở trong trật tự xã hội, ai thành đặt ai thất bại, ai hợp thời và ai không, ai thuộc tâm linh và ai không thuộc tâm linh. Tất cả điều đó chỉ là sự màu mè hợm mình.
Khi bạn nhìn thấy thế gian của bạn đầy tính tự cao tự đại, tính khoa trương, và tính kiêu ngạo – mọi người xô đẩy, làm điệu bộ, tìm kiếm sự chú ý – tất cả thứ vẻ đẹp quyến rũ Hollywood đó – nó thật ác nghiệt. Nó có nhiều sự yếu kém và sự phô trương, tìm cách được nghe nói, cạnh tranh để thăng tiến, hết sức làm cho bản thân trở nên đặc biệt. Đạo cho biết:
Lúc nào cũng nói là trái với tự nhiên … người mà khoe khoang cái mà mình sẽ làm thì không thành công gì cả… Đó là lý do giải thích tại sao người có Đạo không do dự.
Vì người đã được thụ giáo thì mạnh mẽ, người đó không thích đi loanh quanh, chờ đợi sự khen ngợi hay chú ý. Những người này không cần được xem là đặc biệt. Người được thụ giáo sung sướng đứng ở đằng sau, chọn vị trí thấp nhất, yên lặng. Những người theo đạo Lão tôn kính nước vì họ xem nước là một biểu tượng củ sự khiêm tốn và giúp ích. Nước nuôi dưỡng và duy trì tất cả các sinh vật, thế nhưng nó không tìm kiếm cái gì cho bản thân nó – nó luôn luôn chảy xuống chỗ thấp nhất.
Vì vậy, hãy giống như nước, hãy khiêm tốn, tự nuôi dưỡng bản thân mình và những người khác. Và hãy ở đằng sau nơi bạn tự do lẻn vào và lẻn ra khỏi các tình huống của cuộc đời không được chú ý và không bị làm trở ngại. Đó là thủy lộ.
Bạn không cần sự phô trương ngông cuồng và quyến rũ bằng vẻ đẹp. Điều đó chỉ dùng để tạo nên sức nặng cảm xúc trong cuộc đời bạn, nhồi nhét bản ngã vò trong ý thức sai lầm về tầm quan trọng. Quá nhiều sự cường điệu và chú ý, và bản ngã trở thành một thằng ôn con hư hỏng và không thể kiểm soát được. Nó sẽ sớm lôi kéo bạn ra khỏi Đạo, ra khỏi những gì tự nhiên và tốt đẹp. Hãy tiêu diệt hành động vô ý nghĩa đó trước khi nó làm cho bạn bệnh hoạn. Bạn không cần điều đó. Tất cả những gì mà bạn cần là sự cân bằng – và sự mãn nguyện, tính sáng tạo, tình thương, và sự hiểu biết bắt đầu từ đó. Và bạn sẽ hiểu tâm linh của mình từ những điều đẹp đẽ này. Và sức mạnh yên lặng, lòng biết ơn, sự linh thiêng tuôn chảy tử đó. Đây là những điều có thực; mọi điều khác là thế giới ảo tưởng, sự lừa gạt, và rác rưởi (BS). Điều này sẽ không tồn tại lâu dài.
Những điều mà mọi người khao khát làm cho họ suy yếu. Như khi bạn phải lòng và ao ước một người khác. Chính sự kiện bạn hết sức cần người đó làm cho bạn suy yếu. Điều đó thường có nghĩa là bạn không thể có người này. Nhu cầu ngột ngạt của bạn làm cho người khác không thoải mái, và họ bỏ đi. Khi bạn khao khát một mục tiêu riêng biệt trong cuộc đời – nó thiên về mặt cảm xúc, thúc bách nó – bạn khẳng định rằng bạn không có nó. Do đó, xô đẩy chính điều mà bạn muốn xa khỏi chính mình.
Vì vậy, hãy kiểm soát sự khao khát đó. Hãy nói, “Này, tôi muốn có một ô tô mới, nhưng tôi không có đủ tiền mua nó vào lúc này. Tôi cảm thấy dư dật; tôi cảm thấy ô tô đang trở thành một phần của cuộc sống tôi. Tôi sẽ mua nó sau này, hay có lẽ một cái gì đó còn tốt hơn sẽ xuất hiện”. Vậy thì hãy hành động theo một cách phối hợp hướng về việc cụ thể hóa mục tiêu của mình. Đừng ao ước và đừng than vãn. Bỏ ra một phút mỗi ngày trước khi bạn đi ngủ hay trước khi bạn thức dậy buổi sáng để cảm ơn về những điều mà bạn phải làm. “Cuộc đời này tuyệt đẹp. Những đứa trẻ này tuyệt vời. Căn nhà này không to lắm, nhưng cảm ơn ngài, cám ơn ngài, Đấng Tinh thần vĩ đại về việc cung cấp một chỗ ẩn náu. Cảm ơn bạn về những quần áo này và tình bạn này. Cảm ơn ngài về các cơ hội kinh tế này.”
Nhược điểm khác của con người là tội lỗi. Tội lỗi là sự đam mê lạc thú bắt nguồn từ sự hối hận, và xã hội đã sử dụng cơ chế kiểm soát này một cách thành công. Nếu bạn không tuân thủ, người khác đánh giá bạn là một người đồi bại. Sự thực là đa số những điều mà bạn có thể cảm thấy phạm tội là những luật lệ công bình mà người khác tạo nên.
Trong Đạo vĩnh cửu, không có sự thăng trầm, không có thiện và ác. Chỉ có năng lượng cao (high energy) giải thoát con người và biểu lộ tình thương, và có năng lượng thấp (low energy) hạn chế, kiểm soát, và lôi kéo mọi người. Nhưng đó chỉ là năng lượng. Không có điều tuyệt đối và không có sự phán xét nào trong ân sủng của Bản ngã Vô biên.
Theo đúng nghĩa siêu hình, tôi không tin là có nạn nhân nào hoàn toàn vô tội. Nếu bạn đưa ra các dạng tư tưởng về những hạn chế, các nhược điểm, sự điều khiển, và sự thiếu hụt, bạn lôi kéo về mình những kinh nghiệm tiêu cực. Trong toàn bộ nhận thức vô hạn, nạn nhân và kẻ gây hấn là một và có cùng năng lượng. Nếu bạn đã làm một điều gì đó có hại cho ai đó, vâng, bạn có thể đã chọn một cách hành động đúng lý hơn. Nhưng mặt khác, họ phát ra năng lượng tiêu cực và kết quả đã lôi kéo bạn vào cuộc đời của họ. Bạn làm rối tung họ lên do bạn bỏ thì giờ và tiền bạc ra. Họ có thể nói, “Cảm ơn ngài, Thượng đế, về việc gửi đến tôi một người thầy đã làm rối tung tôi lên và xâm phạm tôi. Điều đó đã dạy tôi nhiều điều”.
Tội lỗi là một năng lượng vô giá trị. Nếu bạn làm rối tung lên hay thất bại, hãy ban lời xá tội cho bản thân mình. Rồi kẻ một đường lên cát và nói “Từ nay trở đi, tôi sẽ hành động một cách tốt đẹp hơn. Tôi sẽ hành động một cách vinh dự hơn”. Điều quan trọng là bỏ bớt cảm xúc tội lỗi trước khi nó trở nên tràn ngập. Hãy tha thứ cho chính mình, và nhận thức điều đó theo nghĩa tâm linh vĩnh cửu, không có tội lỗi thực sự nào, chỉ có sự tha thứ. Vâng, có những hành động năng lượng thấp xâm phạm và hạn chế, và có những hành động năng lượng cao, đó là tình thương, giải thoát, gây cảm hứng và không ràng buộc con người. Nhưng đó là tất cả những gì hiện hữu trên đời. Chúng ta phải trải nghiệm cả hai loại hành động này trong cả cuộc đời mình.
Là con người hướng về tinh thần, tự nhiên bạn sẽ tác động đến chính mình, bạn sẽ cố gắng chọn năng lượng cao, các thái độ và hành động đều hướng về giải thoát nhiều chừng nào tốt chừng nấy. Nhưng nếu đôi lúc bạn đi con đường khác và thất bại, bạn thực sự không thất bại. Tất cả những gì mà bạn đã làm là đi lên đầu kia của cái cân. Bạn phải hểu điều tương phản để học tập. Dần dần, bạn sẽ mạnh mẽ hơn, và học một phương pháp tốt hơn. Đôi lúc bạn có thể phải tan vỡ hay làm một cái gì đó thực sự xâm phạm người khác vì đó là điều bạn cần lúc đó, và đó là điều bạn đã làm. Vì vậy bạn có thể tha thứ cho mình và đi tiếp.
Nhược điểm khác ảnh hưởng đến mọi người là tạo ra cho chính mình một hình ảnh nghèo nàn luôn luôn bắt nguồn từ các kinh nghiệm thời thơ ấu và việc giáo dục của cha mẹ mà bạn tiếp nhận. Tất cả mọi thứ đều có thể sửa chữa. Bạn có thể tác động đến hình ảnh về chính bản thân mình mà không nhất thiết chữa lành các vết thương nội tâm thời ấu thơ của mình nếu bạn sẽ tập trung và thương yêu bản thân mình, và nếu bạn sẽ dành riêng ra thời gian tĩnh lặng và làm công việc nội tâm, tự thừa nhận những điều mà bạn đã đạt được. Nếu bạn cố gắng cải thiện bản thân mình, tăng thêm năng lượng của mình, nâng cao năng lượng của mình, tập thể dục nhiều hơn, và trở nên có tổ chức hơn, một hình ảnh tốt đẹp về chính bản thân mình bắt đầu hình thành dần dần.
Điều toàn thể của hành trình từ bản ngã tới tâm linh là vấn đề thừa nhận. Nếu bạn không tự tin lắm hay có một sự tự nhận thức về chính bản thân mình nghèo nàn, điều đầu tiên bạn cần làm là thừa nhận điều đó. Điều thứ hai là dần dần vượt qua sự xấu hổ của mình, vượt qua tội lỗi của mình, và đi tới gương và nói, “này, người này được lắm. Chúng ta đang tiến lên”. Nhược điểm của sự tự nhận thức về chính bản thân mình là một phần của kinh nghiệm và lập trình của bạn. Bản ở đây để chuyển hóa nó. Nó hình thành một phần then chốt của sự tìm kiếm linh thiêng của mình. Vì vậy, hãy can đảm lên và đừng bị trừng phạt bởi những nhược điểm của mình. Những nhược điểm đó chỉ là những vị thầy của bạn. Chúng sẽ làm bạn mạnh mẽ khi bạn khắc phục chúng, và bạn sẽ tạo dựng một tầm nhìn tâm linh mới cho chính mình.
Tóm lại: đừng chê bai những nhược điểm của mình; hoặc tác động đến những nhược điểm đó hoặc bỏ qua chúng, và tập trung vào những điểm mạnh của mình để thay thế. Nếu bạn làm như vậy, những nhược điểm của bạn thường biến đi và trở nên mờ nhạt hơn trong cuộc sống của bạn.
Có một sức mạnh to lớn bên trong bạn. Đó là sức mạnh vô hạn bắt đầu từ sự kết nối của bạn với Thiên lực. Bạn có sức mạnh nếu bạn sẽ thừa nhận có sự nhận thức vô hạn và nếu bạn bắt đầu tìm thấy chính mình theo cách đó.
Điều này đưa tôi tới một bước kế tiếp khiến tôi nhận thức là các vị thầy đã hiện diện trên hành tinh này trong lịch sử cổ đại là các vị thầy chủ yếu vì những người đã vây quanh họ vào thời đó không được giáo dục và yếu kém về mặt tâm lý và tâm linh.
Comments
Post a Comment